Sương Anh

TĨNH LẶNG


 
Mây nước bên nhau cùng dạo chơi
Gió thôi đưa đẩy sóng liên hồi
Cho bờ cát mịn không đau nưã
Bởi sóng hờn ghen vỗ mãi thôi
 
Bầu trời xanh ngát biển mênh mông
Tiếng sóng êm êm xoa dịu lòng
Trước cảnh thiên nhiên hồn tĩnh lặng
Bao điều trút bỏ...có như không...
 
Tâm tịnh trí yên biển toạ thiền
Từng cơn sóng nhẹ vỗ hồn nhiên
Lòng ta nhàn nhã theo cơn gió
Phe phẩy êm êm khắp mọi miền
 

Được bạn: VDN 26.05.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TĨNH LẶNG"